Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Suy niệm Chúa Nhật 4 Mùa vọng - Năm A


SUY NIỆM CHÚA NHẬT 4 MÙA VỌNG - NĂM A

Tin mừng Mt 1, 18-24
Suy niệm
Nếu có ai hỏi Thiên Chúa đã ban gì cho thế giới, thì bạn trả lời như thế nào? Chắc sẽ có nhiều câu trả lời. Đối với tôi, Thiên Chúa là món quà quí giá nhất mà thế giới lãnh nhận được. Tôi nghĩ rằng rất nhiều người Kitô hữu sẽ có câu trả lời giống tôi,  bởi vì Thiện Chúa ở cùng chúng ta là một thực tại không thể chối cãi được. Thật vậy, hồng ân mà con người nhận được chính là Thiên Chúa. Thiên Chúa thông ban chính mình cho con người qua Chúa Giêsu. Thiên Chúa đi vào thế giới và mặc lấy xác phàm, cư ngụ giữa loài người. Phương thức cứu độ của Thiên Chúa là đến “ở cùng chúng ta”, cho dù chúng ta có nhận ra sự hiện diện của Người hay không.

Hôm nay chúng ta bước vào giai đoạn cuối cùng của cuộc hành trình mùa vọng. Giáo hội mời gọi mọi Kitô hữu chuẩn bị tâm hồn cách tích cực hơn nữa để cử hành ngày sinh nhật của Chúa với lòng tin và niềm hân hoan. Giữa bầu không khí nhộn nhịp chuẩn bị mừng lễ Giáng sinh, thật cần thiết cho chúng ta lúc này “dừng tay lại: hãy biết Ta đây là Thiên Chúa!”(Tv 46, 11). Không có gì quan trọng lúc này cho bằng suy nghĩ về sự hiện diện cách mầu nhiệm của Đấng Emmanuel: Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Mùa vọng hay Giáng sinh là thời gian để chúng ta chuẩn bị đón Chúa đến, cũng như cử hành sự hiện diện của Thiên Chúa trong không gian và thời gian.

Bài Tin mừng hôm nay cho thấy rằng qua biến cố“Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, gọi là Em-ma-nu-en”, Thiên Chúa đã hoàn tất lời loan báo cứu độ qua miệng các ngôn sứ. Mọi lời hứa cứu độ nay được hoàn tất nơi Chúa Giêsu. Khi đến báo mộng cho thánh Giuse, thiên thần không mặc khải cho người một cái tên nào khác ngoài cái tên đã mặc khải cho Đức Maria, nhưng cho ông biết đặc điểm hiện diện của Đấng Cứu Độ: Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Kể từ đây, trong Chúa Giêsu, Thiên Chúa hiện diện cách năng động và mới mẻ. Nơi Người, vị Thiên Chúa từ bi thương xót, vị Thiên Chúa trợ giúp và cứu độ tỏ mình ra. Nơi Người, Thiên Chúa ở cùng chúng ta và chúng ta ở nơi Người. Thiên Chúa trở nên gần gũi với con người hơn bao giờ hết. Thiên Chúa đi vào thế giới và đi vào cung lòng của mỗi người. Nhờ thế, Người sẽ tác động sâu xa trên con người và qui định cách sống mới cho con người. Thật vậy, thực tại này đã thay đổi vĩnh viễn cách chúng ta suy nghĩ về Thiên Chúa, về người xung quanh, về vũ trụ và về chính mình. Biến cố Nhập thể không chỉ là một lời mời chấp nhận Thiên Chúa trong đức tin và đón nhận Chúa đến cư ngụ trong đời sống, nhưng đó còn là thực tại tối hậu cho thế giới và cho chúng ta: Thiên Chúa đang thực sự hiện diện giữa lòng thế giới và tác động sâu xa trên thế giới.

Trong Kinh thánh, việc Thiên Chúa ở cùng con người là một sự trợ lực, sự nâng đỡ, điểm tựa cho những con người được Chúa chọn để có thể thi hành sứ mạng Thiên Chúa trao phó. Thiên Chúa kêu gọi Môsê ra đi giải phóng dân Do thái khỏi Ai Cập, và khi Môsê than rằng ông không phải là người thích hợp cho sứ mạng này, thì Thiên Chúa hứa với ông: "Ta sẽ ở với ngươi”(Xh 3, 12). Thiên Chúa kêu gọi Jôshua tiếp nối sứ mạng của Môsê lãnh đạo Dân Thiên Chúa đi vào Đất Hứa, và Thiên Chúa đảm bảo với ông: Ta sẽ ở với ngươi như Ta đã ở với Mô-sê; Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi”(Gs 1, 5). Thiên Chúa cũng phán: “Đừng sợ, Ta sẽ ở với người” với Samuel, Đavít, Jêrêmiah, Jonah, Đaniel, … Đức Maria nhận lời cưu mang Đấng Cứu Thế và qua đó cộng tác vào chương trình cứu độ của Thiên Chúa vì Đức Maria " đầy ân sủng, Thiên Chúa ở cùng bà."(Lc 1, 28). Sở dĩ các môn đệ hân hoan ra đi thi hành sứ mạng ra đi loan báo Tin Mừng cho với muôn dân, vì các ông được hứa rằng: Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế (Mt 28, 20).

Ngày hôm nay, rất cần Thiên Chúa cư ngụ giữa chúng ta để Người làm điểm tựa cho chúng ta vươn lên khỏi sức trì kéo của thế gian. Trong tiến trình sống ơn gọi làm con Thiên Chúa, chúng ta hãy “mở” món quà Thiên Chúa ra chứ đừng đóng khung Người lại. Hãy để cho Người đi vào ngõ ngách tâm hồn, nói qua môi miệng, và hành động qua bàn tay chúng ta, bằng cách đó, chúng ta để cho Chúa thực sự nhập thể cách hiệu quả. Chúng ta hãy thinh lặng trong giây lát để tự hỏi lòng mình rằng tôi đã mong đợi Chúa thế nào? Tôi có để Chúa hành động trong tôi hay không? Điều này rất cần thiết bởi vì, đôi khi vấn đề không phải là Thiên Chúa không ở cùng chúng ta, đúng hơn, chúng ta không nhận ra cách thế Thiên Chúa hiện diện và hành động trong chúng ta. Đừng để đến lúc nào đó chúng ta sẽ thốt lên những lời hối tiếc như Giacóp ở Bêthel: "Quả thật, có Đức Chúa ở nơi này mà tôi không biết! "(St 28, 16). Trong mọi giây phút trong cuộc đời chúng ta hãy luôn tâm niệm rằng “chính ở nơi Người mà chúng ta sống, cử động, và hiện hữu”(Cv 17, 28).

 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét